Sương Anh

Người Trăm Năm Tình



 


Duyên thơ kết chúng mình hai đưá
Đôi tâm hồn nương tưạ vào nhau
Tuy xa ý hợp tâm đầu
Người đi kẻ nhớ vần câu đượm buồn



Khi gặp gỡ dòng tuôn như thác
Mạch trào dâng không cạn bao giờ
Anh tung em hứng ý thơ
Đan vần kết chữ thành mơ tuyệt vời



Hương thơ toả ngát trời Thu mộng
Cơn gió chiều cõng áng mây trôi
Tim em ngây ngất bồi hồi
Bên anh quên hết cuộc đời trầm luân



Xa diệu vợi ngỡ gần nhau lắm
Mối tình thơ đằm thắm dịu mềm
Cho em giây phút êm đềm
Hoa lòng hé nở bên thềm Thu mơ



Anh nhớ nhé mãi chờ mong đợi
Cánh thư từ diệu vợi xa xăm
Tim yêu dệt mộng sắc cầm
Tình em gởi đến người trăm năm tình

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 23 tháng 10 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Người Trăm Năm Tình"